Nguyên Đỗ

Tình Mẹ Bất Tử

Mẹ ơi Mẹ, trần gian dù vắng mặt
Tình Mẹ còn hiện diện mãi nơi đây
Con còn nghe tiếng Mẹ gọi mỗi ngày
Lời Mẹ hát ru con thời thơ bé

 
Con tin chắc Mẹ vẫn trên dương thế
Dõi nhìn con, từng mỗi bước con đi
Cũng xót xa khi sơ sót, lầm gì
Mẹ cũng muốn ôm con xoa dịu bớt

 
Con vẫn nghe những lời khuyên êm ngọt
Mẹ vỗ về bảo con nhớ học ngoan
Con lớn lên được văn võ song tòan
Nên thánh đức, giúp đỡ người đây đó

 
Con cố gắng mỗi ngày làm việc nhỏ
Giúp người này, giúp người nọ quanh con
Vẫn chuyên tâm cố gắng phận vuông tròn
Nhớ đôi mắt Mẹ nhìn con mỗi tối

 
Con bối rối mỗi khi làm lầm lỗi
Mẹ hiền từ nhắc nhở đỡ nâng lên
Ngã: Đứng lên!  Nằm luôn đó mới hèn
Mỗi cố gắng chứng tỏ mình phấn đấu

 
Con gắng tiến hỡi Mẹ hiền yêu dấu
Mỗi một ngày con đã hứa năm xưa
Mẹ cần cù làm lụng dưới nắng mưa
Nhưng trong trí luôn vì con nhắc nhớ

 
Ôi tình Mẹ muôn đời hằng bất tử
Ở quanh con hình bóng Mẹ như còn
Mỗi một ngày con cố gắng giỏi hơn
Như có Mẹ đang dõi nhìn khuyến khích

 
Nguyên Đỗ 
 

Được bạn: vdn 9.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tình Mẹ Bất Tử"